Đề bài: Kể một kỉ niệm về người bạn thời thơ ấu khiến em nhớ mãi
Kể cho tôi nghe về một người bạn thời thơ ấu mà bạn sẽ luôn nhớ
I. Dàn bài Kể một kỉ niệm về một người bạn thời thơ ấu mà em nhớ mãi (Chuẩn)
1. Mở bài
Giới thiệu bạn của tôi
2. Cơ thể
– tả vài nét về ngoại hình, tính cách của người bạn thuở nhỏ– Kể về kỉ niệm của em với người bạn đó:+ Kỉ niệm đó diễn ra khi nào?+ Em và người bạn thuở nhỏ đã chia sẻ với nhau những việc gì?+ Em ấn tượng nhất điều gì?+ của bạn cảm nghĩ về kỉ niệm đó
3. Kết luận
Tình cảm của em với người bạn thuở nhỏ (Trân trọng, thân thiết,…)
II. Bài văn mẫu Kể về một kỉ niệm về người bạn thời thơ ấu khiến em nhớ mãi
Khi còn học tiểu học, tôi có một người bạn thân. Cô ấy tên là Hùng. Nhưng từ năm lớp 3, cả lớp 3D chúng tôi gọi cô là “Hùng kẹo”. Thực ra Hùng không thích ăn kẹo nhưng Hùng lại mong muốn trở thành chủ một cơ sở sản xuất và kinh doanh kẹo. Hùng mong muốn có thể tự tay làm những chiếc kẹo thật ngon để bán (em đã thổ lộ điều này khi được cô giáo hỏi về ước mơ của mình). Tôi ngạc nhiên khi Hùng có vẻ vui và có phần tự hào về biệt danh của mình…
Hùng kẹo khéo lắm. Từ những đồ bỏ đi, cháu có khả năng tạo ra những món đồ chơi rất ngộ nghĩnh và Hùng luôn rủ em chơi cùng. Nhưng tôi không thích những món đồ chơi đó bằng kẹo. Trái ngược với Hùng, tôi thích ăn kẹo. nên răng sắp bị sâu, nhìn xấu lắm. Bạn bè tôi thường gọi tôi là “Hoo ngọt ngào”. Chỉ có Hùng là tỏ ra thông cảm với tôi. Hùng nói với tôi rằng tôi sẽ là người đầu tiên “kiểm tra chất lượng” các loại kẹo mà anh ấy sáng chế và cho ý kiến. Chỉ cần nghe nói về ăn kẹo là tôi ngây ngất. Mỗi khi nói về tương lai, chúng tôi trở nên hào hứng, tâm trí của chúng tôi đồng điệu. Nhưng hồi đó chúng tôi còn nhỏ, làm gì có tiền mua bánh kẹo. Đi học về, khi đi ngang qua cửa hàng bách hóa, cả hai dừng lại nhìn những viên kẹo đủ màu sắc nằm ngoan ngoãn trong hũ thủy tinh. Tôi ước mình có tất cả keo trong cửa hàng, nhưng Hùng thì khác.
Tôi vẫn nhớ sinh nhật năm lớp 4 của mình. Cả lớp, tôi chờ đợi lời chúc mừng của Hùng, nhưng cuối buổi học, Hùng rủ tôi đến nhà vào buổi chiều để làm “thí nghiệm” (tức là làm kẹo). Bình thường nghe nói đến kẹo là tôi háo hức lắm, nhưng hôm đó lòng tôi quặn thắt. Tuy nhiên, tôi đã chấp nhận. Chiều hôm đó, sau khi xin phép mẹ, tôi đạp xe đến nhà Hùng. Khi tôi đến đó, tôi thấy nó đã được chuẩn bị đầy đủ. Nó giới thiệu với tôi: “bài kiểm tra hôm nay của chúng ta là kẹo đậu phộng”.
Hùng giao cho tôi nhiệm vụ rang đậu phộng. Lúc đầu thì hăng hái nhưng được một lúc thì mỏi tay, chỉ muốn dừng lại. Hùng động viên tôi và nói: “Nếu rang không đều lạc sẽ cháy, kẹo không ngon”. Dù mỏi tay nhưng nghĩ đến kẹo, tôi vẫn quyết tâm làm tiếp. Đến khi ngửi thấy mùi thơm béo của lạc chín, Hùng bắc chảo lên bếp, cho đường vào xoong, đổ chút nước, đun nhỏ lửa. Trong khi Hùng “đảo đường” (Hùng nói đó là thuật ngữ chuyên môn của nghề làm kẹo), tôi lấy tay xoa cho lớp vỏ lạc tróc ra, để lộ ra những hạt lạc vàng ươm, trông thật thích mắt. Tôi không nhịn được đưa tay nhặt một viên bỏ vào miệng. Hùng nhìn tôi cười trêu: “Sao vội thế, nó thành kẹo rồi”. Khi nồi nước đường chuyển màu và đặc lại, Hùng vắt vào vài giọt chanh (nghe nói đây là bí quyết nhà nghề), đổ đậu phộng vào, xóc đều rồi đổ ra mâm đã rắc bột (Hùng nói: để khay khỏi “ăn” mất kẹo). Hùng cầm chiếc chày ghẹ của mẹ lăn trên khay kẹo, trông rất điêu luyện. Rồi anh lấy dao cắt mẻ kẹo thành những miếng hình chữ nhật. Nhìn Hùng thực hiện tuần tự các thao tác đó mà tôi sốt ruột. Không đợi được nữa, tôi đưa tay định bẻ một miếng thì Hùng dừng lại, cầm lấy một thanh kẹo đưa cho tôi và nói: “Chúc mừng sinh nhật em!”. Tôi ngạc nhiên đến nỗi há hốc mồm. Hùng nói: “Hôm nay là sinh nhật “ấy”, đánh giá thoải mái cho “cô ấy”. Cắn miếng kẹo giòn tan, ngọt ngào và thơm phức trong miệng, tôi thốt lên: “Ngon quá”. Khi đến lượt chia kẹo , như mọi khi, tôi luôn chiếm thế thượng phong.
Ngày hôm đó, tôi đã ăn món kẹo lạc ngon nhất, mùi vị của chiếc kẹo lạc đó, tôi sẽ không bao giờ quên. Sau này, dù đã được ăn rất nhiều kẹo ngon, được nhiều quà sinh nhật nhưng chiếc kẹo lạc của Hùng Kẹo – người bạn thuở nhỏ – trong ngày sinh nhật lớp 4 của tôi là món quà vô giá đối với tôi. .
——–HẾT——–
tương tự chúng tôi đã gợi ý Kể một kỉ niệm về một người bạn thời thơ ấu sẽ khiến các em nhớ bài sau, tuy nhiên các em cần chuẩn bị kĩ nội dung Tả một người bạn thân của em và cùng với phần Em đã được học nhiều thầy cô và có những kỉ niệm sâu sắc, hãy kể me về một trong những kỉ niệm đó để học tiếng anh tốt hơn.
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT Lê Hồng Phong. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://c3lehongphonghp.edu.vn
Kể cho tôi nghe về một người bạn thời thơ ấu mà bạn sẽ luôn nhớ
Bạn thấy bài viết Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi bên dưới để pgddttramtau.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: pgddttramtau.edu.vn của PHÒNG GIÁO DỤC ĐÀO TẠO HUYỆN TRẠM TẤU
Nhớ để nguồn bài viết này: Kể một kỷ niệm về người bạn thời thơ ấu làm em nhớ mãi của website pgddttramtau.edu.vn
Chuyên mục: Văn học