Hướng dẫn trả lời câu 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 làm bài Viết bài làm văn số 3: Văn bản tự sự chi tiết và đầy đủ nhất.
Đề tài:
“Tôi tên Oánh Liệt. Cái tên này được chủ nhân đặt cho tôi vì những trận chiến khốc liệt của tôi trong các trận đánh nhau ở hành lang. Vậy mà giờ đây, thầy đã bỏ rơi tôi để chạy theo những trò chơi mới…”.
Dựa vào những lời văn trên, em hãy viết một truyện ngắn theo ngôi thứ nhất, kể về số phận và nỗi buồn của chú gà chọi bị bỏ rơi.
Gợi ý giải bài 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1
Lập dàn ý bài 3: …Kể về số phận và tình cảm của một chú gà chọi bị bỏ rơi.
1. Introduction: Giới thiệu vấn đề (có thể dùng các câu trong đề để giới thiệu vấn đề)
2. Thân bài: chú gà chọi hồi tưởng về:
– Những ngày được chủ chăm sóc, yêu thương như người thân trong gia đình.
– Những chiến công hiển hách trong chiến trận mang lại niềm kiêu hãnh và tiền tài cho chủ nhân.
– Một trận thua khiến sư phụ thua và tôi bị bỏ rơi.
– Tôi buồn nhưng bất lực
“Ông chủ đang tìm kiếm một sở thích mới, và ông ấy không còn chú ý đến tôi nữa.
– Suy nghĩ, triết lý về thế giới.
3. Kết luận:
– Bày tỏ cảm xúc của bản thân
– Mong muốn được quan tâm…
Bài văn mẫu 1
“Tôi tên Oánh Liệt. Cái tên này được chủ nhân của tôi đặt cho tôi vì những trận đánh tuyệt vời của tôi trong các trận đánh trong làng. Nhưng bây giờ, chủ nhân đã bỏ rơi tôi để theo đuổi trò chơi mới…”
Chỉ cần nghĩ về quá khứ hào hùng của mình thôi cũng khiến tôi vui hơn một chút. Lúc đó anh Thanh rất tự hào về tôi. Có con gà chọi nào ở làng Đông này dám so tài với tôi không? Mỗi lần chủ thả tôi xuống ruộng, tôi lại ưỡn ngực, ngẩng cao đầu khoe thân hình săn chắc, săn chắc. Đôi chân tôi bằng vàng, bước đi nhanh nhẹn và vững vàng. Hai chiếc cựa nhọn hoắt chĩa ngang, móng vuốt sắc nhọn khiến bất kỳ đối thủ nào cũng phải khiếp sợ. Trận đấu nào cũng kết thúc khá chóng vánh chỉ vì sau vài đòn độc hạ gục đối thủ. Tôi thích nghe tiếng hò reo của khán giả, tiếng khen yêu thương của chủ nhân. Sau mỗi chiến tích như vậy, tôi lại được chủ cưng chiều, chăm sóc. Vì vậy, tôi tin rằng cuộc sống của tôi tràn ngập niềm vui và không có nỗi buồn. Vậy mà một biến cố bất ngờ đã xảy ra làm thay đổi số phận của tôi.
Khoảng đầu tháng 6, bỗng dưng anh Cù Chắc ở giữa làng mang mấy máy chơi game từ phố huyện về. ồ! Người lạ ở đây! Chẳng thế mà đám trẻ con trong làng đỏ đen, cố chen vào xem, đến tối mịt mới tan. Vợ Cu Chất bảo ai chơi mai thì phải có tiền.
Chủ nhân của tôi cũng bị mê hoặc bởi những mánh khóe kỳ lạ này. Ngay sáng hôm sau, anh dốc ngược ống nứa, móc ra vài nghìn que bỏ túi, rủ đồng bọn. Rồi sau lần đó, hễ rảnh rỗi là nó lại trốn nhà để tụ tập ở nhà Cu Chót chơi game.
Anh cho tôi ăn uống kham khổ và không chăm sóc tôi chu đáo như trước. Có khi cả tuần anh không xoa dầu nghệ vào thân và đùi boxer của tôi. Vì thế mà tôi mất hẳn sắc diện, da mặt xanh xao, không còn đỏ ửng như trước. Suốt ngày, tôi bị nhốt trong cũi dưới gốc cây mít ở góc vườn. Vòng vèo, gò bó khiến tôi bức bối, chán chường.
Tôi nhớ những trận đấu sôi nổi với những tiếng cổ vũ, động viên. Tôi nhớ những buổi chiều thầy bế tôi đi dạo quanh làng. Tôi khao khát được thốt lên những lời khen ngợi: “Chà! Thực sự xinh đẹp! Thực sự mát mẻ! Đó là những gì tôi gọi là đánh! Xứng đáng vinh quang!” Sau đó, những người bạn của thầy cầu xin tôi chỉ cần vuốt ve tôi một chút, điều đó không sao cả. Ồ! Những ngày ấy thật vui và hạnh phúc biết bao!
Và giờ đây, tôi cảm thấy tủi thân của một kẻ bị bỏ rơi. Ông chủ đối xử với tôi chẳng khác gì những con gà trống, gà mái và gà con bình thường chỉ bới đất tìm sâu, dế và nhặt hạt rơi. Là ngày vinh quang của tôi thực sự kết thúc?
Bất giác, tôi giật mình bởi tiếng gọi ngoài cổng: “Thành ơi! Lên nhà Củ Chi nào! Nhanh lên, tôi đang đợi!” Sau đó là câu trả lời “Vâng! Tôi ra đây!” Người chủ đã đi xa. Đàn vịt co ro trong chiếc lồng lưới ở đầu nhà, sợ hãi quác quác. Tôi thầm trách chủ bất cẩn. Anh có biết em buồn và giận anh thế nào không?
Bài văn mẫu 2
Oánh Liệt là tên tôi, cái tên ngày xưa sư phụ đặt cho tôi nhờ những trận chọi gà không ngớt trong làng. Cái tên ấy trước đây quý giá bao nhiêu, tôi hãnh diện bao nhiêu thì nay mỗi lần nghĩ đến lại càng buồn và thất vọng bấy nhiêu… Bởi một lẽ đơn giản rằng, mê game rồi cũng đến chán, sư phụ tôi cũng vậy, anh đã bỏ em để chạy theo những thú vui mới, nơi mang lại cho anh những cảm giác mới, và thế giới đó không có em…
Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê rất yên bình, khung cảnh đồng tre rất quen thuộc với tôi, tôi và ba mẹ con tôi sống rất hạnh phúc với nhau cho đến khi tôi gặp em, cái ngày định mệnh. Điều đó đã thay đổi cả cuộc đời tôi sau này…
Hôm đó, bố mẹ đưa tôi và các em ra bờ sông sau làng, vì lần đầu tiên ra ngoài, tôi luôn lo lắng vì cảnh đẹp lạ lùng, nhưng khi nhìn thấy, tôi mới biết mình bị lạc… Hốt hoảng, tôi chạy khắp nơi ríu rít gọi nhưng không ai trả lời, đói và mệt, khản tiếng, tôi yếu ớt cất tiếng gọi cuối cùng và thiếp đi lúc chạng vạng tối, khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trên giường. ổ rơm lạnh lẽo, xung quanh có rất nhiều gà, con gà tò mò nhìn lại tôi… “an toàn..” Cửa chuồng mở ra, tôi liếc về hướng đó, ánh sáng tràn ngập. Vừa bước vào, tôi như bị lóa mắt, vừa kịp nhìn thấy một bóng người gầy gò tiến đến, một bàn tay nhỏ bé nắm lấy tôi, tôi run rẩy, tay kia đưa lên vuốt ve cơ thể tôi, tôi choàng tỉnh nhìn lên. khuôn mặt đối diện với tôi, đó là một cậu bé khoảng 15 tuổi, cậu ấy nhìn tôi một cách lạnh lùng, chính ánh mắt đó đã khiến tôi tin cậu ấy ngay… Từ đó tôi và sếp là bạn sớm hôm, cậu ấy tập cho tôi. trở thành mẹ Một trong những con gà khỏe nhất trong đàn, cơ bắp của tôi mạnh mẽ, những con gà ghen tị với tôi vì điều đó …
Một hôm, anh bế tôi đi họp làng, từ xa tôi nghe tiếng hò hét ầm ĩ, ồm ồm như đám đông đang cổ vũ cho một trò chơi thú vị, anh bế tôi chạy vào xem… Tôi nhìn thì ra là vậy. đi chọi gà nghe chủ nói trò này nghe hay lắm, chủ đè tôi xuống đất, vỗ tay vào người tôi rồi cùng các bạn la lên, tôi biết chắc chắn rằng tôi sẽ không làm chủ thất vọng , thế là em cũng lấy hết sức lao vào , không dễ như em nghĩ , đối thủ là 1 người rất khỏe và dày dạn kinh nghiệm , nó lao vào em tấn công túi bụi , lúc đầu em sợ , mất đà và ngã xuống, ông chủ thấy vậy liền vỗ vào đầu tôi bảo tôi cố lên, mặt ông đầy hi vọng, tôi như khỏe hơn, đứng dậy, tôi dang rộng đôi cánh và lao vào ông, tôi tấn công quyết liệt, ông đầu hàng như thể hắn cũng đuối sức, tôi dồn sức tung cú cuối cùng vào ngực hắn, hắn gục xuống đất thảm bại…. Ông chủ vui vẻ nhấc bổng tôi lên, một cảm giác thật tuyệt vời, lần đầu tiên tôi được ông chủ cười như vậy, ông đặt tên tôi là Oánh Liệt vì ông bảo tôi đã chiến đấu rất dũng cảm, tôi lấy làm tự hào. con quạ kêu quá, mặc cho thời gian trôi, cho dù vạn vật đổi thay, tôi chỉ muốn mãi vui vẻ như ngày hôm nay, lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy mình sống có ích… Từ đó về sau, sư phụ đưa tôi đến khắp mọi ngõ ngách, từ làng này sang làng khác, không nơi nào mà không nghe tên tôi, tôi trở thành tay đá giỏi nhất làng, thầy càng thương tôi hơn, ngày ấy, tôi không bao giờ quên…
Nhưng tôi cũng biết, không có niềm vui nào là mãi mãi, và niềm vui của tôi cũng không ngoại lệ, khi tôi nhìn thấy chủ đã bỏ cuộc, quên trò chọi gà ngày nào, quên Ngày Vinh Danh, anh thờ ơ với tôi rồi đấy. Mấy tuần rồi không gặp, tôi mới biết cậu đã theo lũ bạn trong làng đến với thế giới của biết bao trò chơi mới, nơi mà người ta gọi là Internet, ngày nào cậu cũng ra đó chơi, tôi là Với anh bây giờ chỉ còn là dĩ vãng, chọi gà với anh lại càng là một thú vui xa vời… Tôi buồn, cô đơn và thậm chí thất vọng, cái tên Oánh Liệt bây giờ với tôi cũng vậy. vớ vẩn wa’, bây giờ không ai cần tôi, không ai nhắc đến Glory Lie này… Vì vậy, tôi quyết định rời xa sư phụ, tôi có thể đi bất cứ đâu, nhưng tôi nhất định sẽ không quay lại đây, thế giới này không còn là đất nước của tôi nữa …
Lang thang đến cuối ngày, tôi lạc vào một dòng sông nào đó rất xa nơi cậu chủ ở, cảnh vật nơi đây rất đỗi quen thuộc, rồi kí ức lại ùa về, tôi nhớ gia đình, nhớ bố mẹ. , nhớ những đứa con bé bỏng… và nhớ cả ngày mới gặp chủ… Nhìn sang bên kia sông chỉ thấy thấp thoáng lũy tre xanh… có phải mình nơi ấy không? đến…
Ngoài các bài văn mẫu đơn giản, ngắn gọn trên đây dựa theo dàn bài gợi ý, các em còn có thể tham khảo thêm các bài văn mẫu Kể về số phận và nỗi buồn của một chú gà chọi bị bỏ rơi. điểm cao để học.
Trên đây là gợi ý trả lời câu 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 được soạn chi tiết giúp các em học sinh soạn bài Viết bài văn số 3: Văn tự sự theo chương trình Tập làm văn lớp 10 được tốt hơn. đi đến lớp.
Trả lời câu 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1, hướng dẫn làm bài Viết bài văn số 3: Tự sự văn học
Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT Lê Hồng Phong. Mọi sao chép đều là gian lận!
Nguồn chia sẻ: https://c3lehongphonghp.edu.vn
Đề 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1
Bạn thấy bài viết Đề 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Đề 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 bên dưới để pgddttramtau.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: pgddttramtau.edu.vn của PHÒNG GIÁO DỤC ĐÀO TẠO HUYỆN TRẠM TẤU
Nhớ để nguồn bài viết này: Đề 3 trang 123 SGK Ngữ văn 10 tập 1 của website pgddttramtau.edu.vn
Chuyên mục: Văn học